Đây là năm thứ 9 giải thưởng thường niên của HIWC được trao nhằm tôn vinh tầm nhìn, khả năng lãnh đạo và cống hiến cho xã hội của phụ nữ Việt Nam. Năm nay, nhân dịp ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, HIWC đã dành sự trân trọng nhất để tôn vinh những người phụ nữ Việt Nam. Năm nay, bác sĩ Khuất Thị Hải Oanh – Giám đốc Trung tâm Hỗ trợ Sáng kiến Phát triển Cộng đồng SCDI đã vinh dự nhận được giải thưởng này.
Phát biểu tại lễ trao giải, bà Gill Lever - Chủ tịch HIWC - cho biết: “Một người phụ nữ tài năng, thông minh và nhiều hoài bão như bác sĩ Oanh có thể lựa chọn bất kỳ con đường sự nghiệp nào. Chị có thể chọn lối để đến với tiên bạc hay danh vọng. Nhưng thay vì thế, chị đã chọn con đường đầy khó khăn và thử thách bằng cách đảm đương nhiệm vụ cải thiện cuộc sống của những người đang sống bên lề xã hội. Vì thế, bác sĩ Oanh xứng đáng nhận được sự kính trọng và ngưỡng mộ lớn lao. Chúng tôi rất vui mừng được tôn vinh chị với giải thưởng của HIWC”.
Ảnh: Bà Gill Lever và bác sĩ Khuất Thị Hải Oanh
Chúng tôi xin đăng toàn bài phát biểu của bác sĩ Oanh tại buổi lễ trao giải “Tầm nhìn” 2016 tại Bảo tàng Phụ nữ Việt Nam.
Thưa Bà Chủ tịch,
Thưa Hội đồng của Câu lạc bộ Phụ nữ Quốc tế Hà Nội,
Thưa các bạn đồng nghiệp, người thân và bạn bè.
Tôi cảm thấy vô cùng, vô cùng ái ngại khi nhận giải thưởng này bởi vì tôi biết, ở đây - ở Hà Nội này, và ở Việt Nam có bao nhiêu người phụ nữ phi thường, rất xứng đáng với giải thưởng này. Tôi đã biết đến giải thưởng này nhưng tôi không bao giờ mơ tưởng đến một ngày tôi sẽ được nhận nó. Nên, thật sự là một sự ngạc nhiên lớn, một vinh dự lớn cho tôi khi được nhận giải thưởng này. Tôi hiểu rằng đây là một vinh dự lớn cho cá nhân tôi nhưng tôi cũng nhận thức được rằng giải thưởng này không phải chỉ vì cá nhân tôi, mà nó là vì những người mà chúng tôi làm việc cùng. Đó là sự quan tâm của Câu lạc bộ Phụ nữ Quốc tế Hà Nội, của các bạn nữ, các chị em của chúng ta với những người mà chúng tôi phục vụ, mà tôi phục vụ, những người ở ngoài lề xã hội, những người bị kỳ thị nhất ở đất nước này và xa hơn nữa – những người bán dâm, những người sử dụng ma túy, tù nhân, những người quan hệ tình dục đồng giới, những người chuyển giới, và gia đình họ, và con cái họ. Vì thế, tôi cảm thấy thật sự xúc động với sự nhìn nhận này, rằng những người này không bị lãng quên, họ được sự quan tâm của các chị em gái của chúng ta, của Câu lạc bộ Phụ nữ Quốc tế Hà Nội. Và tôi cũng hiểu rằng, Giải thưởng này là dành cho những người phụ nữ, những người nam giới đang làm việc với tôi hay những người đang làm việc cùng với chúng tôi vì các cộng đồng này, phục vụ những người ở ngoài lề của xã hội, những người bị kỳ thị nhất. Và tôi rất cảm động và biết ơn Câu lạc bộ Phụ nữ Quốc tế Hà Nội vì điều này.
Qua phần phát biểu của chị Gill, chị Megan, chị Irene, chúng ta có thể thấy rằng Câu lạc bộ Phụ nữ Quốc tế Hà Nội cổ vũ những người phụ nữ sống vượt ra bản thân mình, những người phụ nữ không chỉ quan tâm xem mình xinh đẹp cỡ nào, xem bữa ăn mình nấu cho gia đình ngon đến đâu mà còn vượt ra điều đó – phục vụ những người khác, chăm sóc những người khác trong cộng đồng, trong xã hội. Và đó là điều thật tuyệt vời.
Tôi được sinh ra ngoài mong đợi. Bố mẹ tôi lúc đó đang muốn có thêm một cậu con trai. Cuộc đời tôi đầy những thăng trầm. Có lúc tôi đã bị coi là một người phụ nữ thất bại bởi vì tôi đã từng ly hôn. Một người phụ nữ đã ly hôn trong xã hội này cách đây 20 năm có thể bị coi là một sự thật bại. Sinh ra ngoài mong đợi, thất bại trong hôn nhân, có lẽ chẳng trông đợi được gì nhiều từ một người như vậy. Nhưng tôi rất biết ơn cha mẹ và gia đình tôi – mặc dù không mong đợi thêm một đứa con gái – đã cho tôi cơ hội học hành, cho tôi cơ hội để trở thành một người trưởng thành có ích, để tôi có thể sử dụng các tiềm năng của mình. Tôi cũng biết ơn chồng tôi – người chồng thứ hai của tôi – vì đã luôn luôn hỗ trợ tôi, đã chăm sóc con cái, gia đình và cả bản thân tôi nữa để tôi có thể làm những việc gần với trái tim của mình. Tôi cũng rất biết ơn các con tôi vì đã cho phép tôi dành thời gian và tâm trí để phục vụ những người khác.
Tôi sẽ không có mặt ở đây để nhận giải thưởng này nếu không có các đồng nghiệp của tôi, các bạn bè và rất nhiều người đã ủng hộ, hỗ trợ tôi. Hơn 40 đồng nghiệp của tôi ở SCDI đã sát cánh với tôi, đã làm việc tận tụy như tôi, thậm chí còn hơn cả tôi – đặc biệt là các đồng nghiệp trẻ họ không cần ngủ nhiều lắm nên họ có thể làm việc cả đêm, từ đêm này qua đêm khác, để thực hiện các chương trình của chúng tôi, để biến tầm nhìn của chúng tôi thành hiện thực.
Tôi cũng cảm thấy rất tự hào và rất biết ơn các cộng đồng mà chúng tôi làm việc cùng – người sử dụng ma túy, người có HIV, người bán dâm, người chuyển giới .v.v.. Họ đã đứng lên, họ đã tự tổ chức để không chỉ lo cho bản thân mình mà còn cả những người khác trong cộng đồng của mình. Chính họ đã truyền cảm hứng cho tôi. Nếu tôi có thể truyền cảm hứng cho ai đó thì cảm hứng của tôi chính là từ chính cộng đồng mà ra. Vì thế mà Giải thưởng này cũng là dành cho họ. Tôi rất may mắn vì đã có cơ hội được làm việc với họ, được học hỏi từ họ và được lớn lên cùng với họ.
Đã có lúc tôi ốm rất nặng, tôi sắp chết rồi. Gia đình tôi lo là tôi sẽ chết, cách đây 20 năm. Nhưng tôi đã không chết (cười khoái chí), nên tôi vẫn còn ở đây ngày hôm nay. Nhưng từ trải nghiệm đó, tôi nhận ra rằng chúng ta có thể chết bất cứ lúc nào. Nếu ta chỉ sống cho mình thì sau khi mình chết, mình sẽ biến mất hoàn toàn khỏi thế gian này, chả còn gì để lại. Nếu mình có thể làm điều gì đó, bất kể là nhỏ đến đâu cho người khác thì mình có thể sẽ để lại chút gì đó. Bất kể là mình ăn thức ăn ngon đến đâu, mặc đẹp ra sao hoặc nhìn tuyệt trần đến đâu thì đến một lúc nào đó mình cũng chết. Thế thì để làm gì. Nếu mình có thể làm gì cho ai thì điều đó sẽ còn lại. Chính trải nghiệm cận kề với cái chết ấy đã thức tỉnh tôi, đã khiến tôi cố gắng sống vượt ra ngoài bản than mình. Và trong chặng đường đó, tôi đã gặp bao nhiêu người tuyệt vời. Từ những người đoạt giải Nobel cho đến những người sử dụng ma túy, người bán dâm, những người đã luôn luôn động viên, truyền cảm hứng cho tôi, để tôi tiếp tục làm việc, tiếp tục phục vụ. Vì vậy mà một thông điệp tôi muốn gửi đến các chị em phụ nữ của tôi đó là chúng ta vẫn có thể xinh đẹp, chúng ta vẫn có thể ngọt ngào nhưng chúng ta vẫn có thể có ích. Nếu chúng ta có thể làm gì đó cho ai thì chúng ta hãy làm đi, cho dù đó chỉ là làm cho ai đó nở nụ cười trong vòng 1 giây, điều đó vẫn đáng giá.
Một lần nữa tôi muốn cảm ơn Câu lạc bộ Phụ nữ Quốc tế Hà Nội vì đã trao cho tôi giải thưởng này, đã quan tâm đến các cộng đồng ở ngoài lề xã hội và bị kỳ thị, đã ghi nhận những đóng góp của các đồng nghiệp của tôi.
Tôi cảm thấy rất tự hào và vinh dự.
Câu lạc bộ Phụ nữ Quốc tế Hà Nội (HIWC) là tổ chức quốc tế phi lợi nhuận được điều hành bởi các tình nguyện viên. Hiện nay, HIWC có hơn 450 thành viên đến từ hơn 70 quốc gia, đa số là người phụ nữ nước ngoài đang sống ở Việt Nam. |
Xin giới thiệu video về bác sĩ Khuất Thị Hải Oanh do HIWC biên tập và trình chiếu tại Lễ trao giải:
Minh Thư